Câu chuyện về cuộc đời của Chris Gardner qua bộ phim The Pursuit of Happyness (Mưu cầu hạnh phúc)
Năm 2006, bộ phim The Pursuit of Happyness (Mưu cầu hạnh phúc) từng đánh bại nhiều phim bom tấn lúc đó, đạt kỷ lục phòng vé với doanh thu hàng trăm triệu USD, từng giúp diễn viên Will Smith nhận được đề cử Oscar chỉ với câu chuyện đời của một người đàn ông vô gia cư.
Chris Gardner là ai?
Trước khi trở thành những người thành công và giàu có, hầu hết các doanh nhân trên thế giới đều nếm trải rất nhiều thất bại. Nhưng họ không bỏ cuộc mà coi những thất bại đó là động lực và bài học để tiến lên phía trước.
Đó là câu chuyện đời của Christopher Gardner, người đàn ông da màu trải qua một hành trình gian khổ và cuối cùng trở thành triệu phú, nhà sáng lập kiêm CEO Công ty môi giới chứng khoán Gardner Rich & Co.
Bài học từ người mẹ về sự tự tin
Sinh ra ở Milwaukee (bang Wisconsin) Gardner không bao giờ biết người cha thật sự của mình là ai. Ông đã sinh ra và lớn lên trong sự nghèo khó, bên cạnh mẹ ruột và người cha dượng nghiện rượu thích bạo hành. Đã có một khoảng thời gian mẹ của Gardner từng có ý định giết cha dượng vì những khó khăn kinh tế và sự bạo hành của ông này. Bất chấp những tai ương của thời thơ ấu, Gardner luôn xem mẹ mình là một nguồn cảm hứng:
“Tôi có một người mẹ đúng kiểu truyền thống luôn nói với tôi mỗi ngày rằng ‘Con trai à, con có thể làm mọi thứ hoặc trở thành bất cứ điều gì mà con muốn.’ Và tôi tin vào điều đó, tôi đặt hết 100% niềm tin vào đó.”
Gardner cũng kể rằng, có lần khi còn nhỏ, ông có xem một trận bóng rổ trên truyền hình và ông nhận thấy các cầu thủ tham gia trận đấu sẽ kiếm được hàng triệu USD.
“Mẹ tôi bảo rằng ‘Con à, một ngày nào đó, con cũng sẽ là người kiếm được hàng triệu USD’. Trước khi được nghe mẹ nói điều này, suy nghĩ tích cực ấy chưa bao giờ bước vào tâm trí của tôi”.
Tuổi thơ bất hạnh và cuộc gặp mặt định mệnh
Sinh ngày 9/2/1954 tại Milwaukee, Wisconsin (Mỹ), Chris Gardner chưa bao giờ được gặp cha đẻ. Mẹ lấy phải người đàn ông nghiện rượu, cậu bé sống trong nghèo đói, bị cha dượng đánh đập, và thậm chí từng bị một người đàn ông xâm hại. Năm 8 tuổi, Chris phải vào sống trong trại tế bần. Mẹ cậu kết hôn 3 lần nhưng đều không hạnh phúc và thậm chí phải vào tù vì một lần cố đốt nhà người chồng vũ phu.
Học hết cấp 2, Chris gia nhập hải quân. Đến năm 1974 sau khi giải ngũ, chàng trai trẻ vào làm việc tại một phòng nghiên cứu y tế tại San Francisco, chịu trách nhiệm bán dụng cụ khoa học. Những năm tiếp theo công việc của Chris phát triển khá thuận lợi và anh từng định theo nghiệp y khoa. Nhưng 10 năm học nghề là khoảng thời gian quá dài và khi đứa con đầu lòng ra đời năm 1981, Chris quyết định tìm một nghề khác để có thể trang trải chi phí và chăm lo cho con và bạn gái Jackie Medina.
Một lần tại bãi đỗ xe, khi đang chuẩn bị lấy xe ra Chris nhìn thấy một chiếc xe Ferrari mui trần đang đi vào tìm chỗ để. Anh nói người đàn ông có thể đỗ vào chỗ của mình và yêu cầu trả lời 2 câu hỏi làm nghề gì và làm sao để được như thế này.
“Tôi là một người môi giới chứng khoán”, người kia trả lời.
Người đàn ông đó là Bob Bridges, một trong những nhà môi giới chứng khoán thành công nhất San Francisco khi đó, với thu nhập trên 80 nghìn USD/ tháng. Có thể vì có cảm tình với chàng trai tốt bụng, Bridges hẹn trả lời câu thứ 2 trong một buổi ăn trưa. Sau đó, ông giới thiệu Chris đến gặp quản lý của các công ty chứng khoán lớn thời bấy giờ như Merrill Lynch, Paine Webber, E.F. Hutton. Sau 2 tháng đi thử vận may ở từng công ty, Chris được nhận vào chương trình học việc ở Hutton.
Để toàn tâm toàn ý cho việc học Chris xin thôi việc bán hàng. Thật không may khi đến nơi làm việc mới, anh nhận ra rằng người tuyển dụng mình vừa bị đuổi việc thành ra anh bị thất nghiệp. Vì lẽ đó mà anh và bạn gái lục đục rồi một lần khi Jackie định bế con bỏ đi, Chris đuổi theo và không may xô cô ngã. Không may hơn nữa là cảnh sát nhìn thấy và bắt anh vì bạo hành gia đình. Tuy không bị kết tội nhưng khi kiểm tra cảnh xác nhận ra là anh còn thiếu 1.200 USD tiền vi phạm giao thông. Vì không có tiền nộp phạt Chris bị giam 12 ngày. Khi được thả, anh trở về nhà và bàng hoàng nhận ra Jackie đã bế con bỏ đi mang theo tất cả đồ trong gia đình.
Con đường từ vô gia cư trở thành triệu phú
Không tiền, nhà trống trơn, anh phải đến ở nhờ nhà bạn. Ngày hôm sau anh đến dự buổi phỏng vấn tại Công ty chứng khoán Dean Witter Reynolds, trên người vẫn mặc nguyên bộ quần áo từ khi bị bắt. Chris được nhận vào vị trí tập sự nhưng với mức lương ít ỏi anh không đủ tiền thuê nhà và trở thành người vô gia cư.
Cho dù có khó khăn đến đâu Chris cũng không gục ngã
Không bằng cấp, không kinh nghiệm, cách duy nhất để anh làm quen với công việc mới là cố gắng hết sức mình. Chris đến rất sớm và về rất muộn, ngày nào anh cũng kiên trì gọi 200 cuộc cho những khách hàng tiềm năng. Trong 4 tháng tập sự, vì không có nhà anh phải đi ngủ nhờ nhà bạn hoặc ngay dưới gầm bàn làm việc. Những nỗ lực này cuối cùng cũng được đền đáp khi anh thi đỗ kỳ thi sát hạch và được nhận vào làm nhân viên chính thức.
Lúc này Jackie mang con về cho anh rồi bỏ đi. Dù nuôi chính mình còn chưa nổi, anh vẫn sẵn sàng nhận hoàn toàn trách nhiệm nuôi con. Vì cả đời chẳng biết mặt cha, bởi vì như anh nói: “Tôi đã xác định ngay từ khi còn bé rằng khi tôi có con chúng sẽ biết cha mình là ai. Và tôi sẽ chẳng bao giờ đi đâu cả”.
Trong 2 năm 1982 – 1983, lương không đủ tiền thuê nhà Chris phải bế con trai đến xếp hàng xin ngủ qua đêm ở một nhà thờ trong thành phố tên là Glide Memorial. Thực ra nhà thờ này chỉ chấp nhận phụ nữ và trẻ em vô gia cư nhưng vì thương tình Đức cha Cecil William vẫn nhận 2 cha con. Tuy nhiên luật ở đây chỉ cho người ngủ nhờ từ 6 giờ tối hôm trước đến 8 giờ sáng hôm sau. Những ngày không thể đến đúng giờ, 2 cha con Chris phải ngủ vạ vật ở công viên, phòng chờ ở sân bay hay thậm chí ở nhà tắm ga tàu điện ngầm. Đôi lúc khi 2 cha con lang thang ngoài đường, những cô gái bán hoa thấy tội nghiệp còn dúi cho anh một tờ 5 USD.
Từ năm 1983 đến 1987, Chris làm việc ở Bear Stearns & Co và dần dần trở thành một trong những người môi giới xuất sắc nhất. Năm 1987 anh chuyển đến Chicago và từ căn hộ nhỏ xíu mình, Chris thành lập Công ty Gardner Rich & Co chỉ với 10.000 USD tiền vốn và một chiếc bàn gỗ. Đến năm 1988 anh kiếm được một triệu USD và mua một chiếc Ferrari để tự thưởng cho mình.
Năm 2006, ông bán cổ phần của mình, thu được hàng triệu USD và tiếp tục mở một công ty lớn hơn là Christopher Gardner International Holdings. Hiện nay ông là một triệu phú sở hữu tài sản trị giá 60 triệu USD, một tác giả, một nhà nhân đạo với nhiều sáng kiến giúp đỡ người vô gia cư ở Mỹ.
Quyển hồi ký của ông với tựa đề The Pursuit of Happyness xuất bản năm 2006 là cuốn sách bán chạy nhất theo tờ New York Times và Washington Post. Từ happyness đánh vần sai với chữ y thay vì chữ i vì đây là tên của một trại tế bần từng nhận giữ con của ông những lúc ông đi làm và ông muốn bày tỏ lòng biết của mình với những người đã giúp cha con ông vượt qua hoàn cảnh khó khăn. Chris Gardner nhận được rất nhiều giải thưởng như giải “Người cha của năm”, “Người bạn của châu Phi” (vì những khoản đầu tư tạo ra hàng trăm việc làm và mang lại hàng triệu USD ngoại hối cho đất nước Nam Phi).
Nhìn nhận lại cuộc đời
6 năm sau khi bộ phim được phát hành, cuộc sống của Chris Gardner lại một lần nữa có biến cố lớn vào năm 2012, khi vợ của ông mất vì bệnh ung thư ở tuổi 55. Sự mất mát này khiến ông dành thời gian suy nghĩ lại về việc mình muốn làm gì. Sau 3 thập kỷ rất thành công trong ngành tài chính, ông quyết định chuyển sang một công việc hoàn toàn mới.
“Trong một cuộc nói chuyện trước lúc vợ tôi sắp mất, cô ấy có nói với tôi rằng: ‘Anh thấy rồi đấy, cuộc sống rất ngắn ngủi, anh sẽ làm gì với phần còn lại của đời mình đây?”
“Một khi bạn nghe vợ mình nói như thế, mọi thứ đều thay đổi. Tôi nhận ra rằng nếu không làm được những điều mà mình đam mê, thì chính là tự nhượng bộ thua cuộc rồi”.
Nhận ra điều này, Gardner đã nghỉ việc trong ngành đầu tư, và chọn con đường trở thành một nhà diễn thuyết.
Trải nghiệm mới của Chris Gardner về công việc diễn thuyết
Giờ đây, Gardner dành 200 ngày mỗi năm để đi vòng quanh thế giới, và diễn thuyết ở hơn 50 quốc gia.
Scott Burns, Giám đốc Công ty đầu tư Morningstar cho biết Gardner “là một minh chứng tuyệt vời của sự kiên cường”. Burns nói thêm: “Bạn có thể gục ngã, nhưng ngã tới đâu là do chính bạn”.
Gardner cho rằng câu chuyện của ông là bằng chứng phủ nhận suy nghĩ rằng số mệnh con người được quyết định từ thời thơ ấu: “Nếu theo lối tư duy đó, lẽ ra giờ này tôi phải trở thành một gã nghiện rượu, đánh đập vợ, hành hạ con, một kẻ thất học đúng nghĩa.”
Thay vào đó, Gardner đã tự thay đổi cuộc mình thông qua những quyết định tích cực, nhờ vào sự yêu thương của người mẹ và sự ủng hộ của những nguời khác: “Tôi đã nhận được ánh sáng chân lý từ mẹ tôi lẫn từ những người khác dù không cùng máu mủ, và tôi luôn không ngừng giữ gìn ánh sáng ấy.”
(Tổng hợp)